Stephan King luôn biết cách kích thích trí tưởng tượng cũng như gieo rắc nỗi ám ảnh trong từng câu chuyện của mình. Mặc dù đôi khi câu chu...
Stephan King luôn biết cách kích thích trí tưởng tượng cũng như gieo rắc nỗi ám ảnh trong từng câu chuyện của mình. Mặc dù đôi khi câu chuyện có một kết cấu khá rõ ràng và đơn giản, ông vẫn khiến người đọc bị cuốn hút tới phần cuối của câu chuyện.
Lái xe bự với một kết cấu khá đơn giản. Tess là một nữ nhà văn không mấy nổi tiếng, cô thường xuyên tham gia các buổi nói chuyện nhỏ, ở đó cô có thể ký tặng cuốn sách mới nhất của mình, ngoài ra cô cũng kiếm được một khoản nho nhỏ mà cô không muốn bỏ qua. Nhưng lần này khi nhận lời mời từ bà Ramona Norville, thủ thư tại thư viện công cộng Chicopee nơi chỉ cách nhà cô khoảng 60 dặm, không quá xa nhưng có lẽ nó sẽ trở thành chuyến đi xa nhất đời cô.
Buổi nói chuyện rất suôn sẻ, Tess dự định sẽ về nhà ngay trong buổi tối ấy, bà thủ thư Ramona Norville tốt bụng đã mách nước cho cô một con đường đã bỏ hoang nhiều năm nhưng vẫn đi tốt, lại còn tiết kiệm được hơn 10 dặm đường. Tess đã nghĩ sẽ về nhà sớm hơn với con đường ấy. Nhưng cô đã sai. Một cái bẫy đã được giăng sẵn cho cô, không có lối thoát nếu đã đi vào.
Gã đàn ông to lớn ấy đã tóm lấy cô, hắn cưỡng hiếp cô, hắn hành hạ cô, hắn không hề có ý định để cô rời khỏi nơi này khi vẫn còn sống. Nhưng Tess không thể chết thế này được. Chính cô cũng không ngờ mình kiên cường đến thế, hắn tưởng cô chết, hắn vứt cô xuống cống cùng những nạn nhân khác của hắn. Tess không chết, cô đã trở lại nhưng không phải là Tess của ngày hôm qua nữa.
Tess đã sống nhưng nhiều nạn nhân khác không có cơ hội ấy. Và chắc chắn sẽ còn nữa nếu cô không ngăn chặn hắn lại. Nhưng báo cảnh sát thì chính cô sẽ phải đối mặt với nỗi nhục nhã khi khắp các mặt báo sẽ trưng hàng tít to tướng rằng nữ nhà văn... Không thể như thế được. Tess với đầu óc sắc bén của mình đã hoàn thành những mảnh ghép rời rạc để tìm ra đích xác những kẻ hãm hại mình, Tess không thể để cho chúng thoát, không một ai.
Stephan King kể câu chuyện một cách chậm rãi, chi tiết, kích thích và ám ảnh người đọc như một cách riêng tạo nên thương hiệu của mình. Ở câu chuyện này, nữ nhà văn nhỏ bé đã lên một kế hoạch không hẳn là hoàn hảo nhưng khá kín kẽ để trả thù, rồi cô sẽ biến mất như chưa bao giờ từng đi vào đoạn đường đau đớn và tủi nhục đã biến cô thành một con người khác.
Trần Huệ Lương
6.1.2020
COMMENTS