I Mẹ đi cấy lúa trời mưa Giọt giọt trong mắt những mùa đã qua Chân trời ở tận đằng xa Lom khom dáng mẹ nhạt nhòa nhỏ nhoi Mẹ đi cúi mặt cả đ...
I
Mẹ đi cấy lúa trời mưa
Giọt giọt trong mắt những mùa đã qua
Chân trời ở tận đằng xa
Lom khom dáng mẹ nhạt nhòa nhỏ nhoi
Mẹ đi cúi mặt cả đời
Lấy từ trong đất những lời hát ru
Đã qua nhiều những sương mù
Nắng hồng lại đến giống như hôm nào
Mẹ ngồi hong nắng ca dao
Bình yên trong mắt nhìn vào thuở xưa
Một trời tỏa bóng hoa mơ
Mẹ đi từ bấy đến giờ vẫn đây
Tháng năm dáng mẹ hao gầy
Bao nhiêu nỗi khổ cứ vây quanh mình
II
Quanh năm bùn lấm mặt người
Mà trong tôi mẹ vẫn cười bình yên
Một đời cực khổ triền miên
Lạy trời mưa chéo mưa xiên trên đồng
Mẹ tôi càng đứng càng còng
Tóc phơ phất trắng vẫn không có gì
Nón mê quang gánh mẹ đi
Tiếng thời gian lại thầm thì phía sau
Mẹ vừa khuất bóng mưa mau
Quê mình nước đã trắng phau cánh đồng
III
Mẹ đi mang gió lên trời
Dưới này bùn đất mặt người lấm lem
Đem cái cơ cực phận hèn
Nặng vai mẹ gánh để lên cao vời
Con không với tới mẹ ơi
Trắng mây trắng bóng mẹ ngồi nhìn con…
Trần Văn Lương
COMMENTS