Hạt đậu thần kỳ

                     Bố đi xa về mang theo một chiếc hộp nhỏ. Tớ hỏi bố: - Bố đựng gì trong chiếc hộp xinh xắn kia? Bố cười hiền: - ...

                    

Bố đi xa về mang theo một chiếc hộp nhỏ. Tớ hỏi bố:

- Bố đựng gì trong chiếc hộp xinh xắn kia?

Bố cười hiền:

- Cái này không ăn được đâu.

- Có phải bố cất những hạt đậu trong đó?

Bố tớ lắc đầu rồi đem chiếc hộp cất lên nóc tủ. Tớ thấy rõ ràng đó là những hạt đậu mà bố lại bảo là không phải. Chờ lúc bố đi vắng tớ kê ghế trèo lên lấy chiếc hộp xuống. Tớ mở chiếc hộp có cái nơ màu xanh rất đẹp ấy ra, đúng là những hạt đậu. Nhưng có điều lạ là mỗi hạt đậu lại có một màu khác nhau. Tớ vô cùng thích thú nhìn ngắm chiếc hộp chứa đầy màu sắc. Tớ lấy hạt đậu có màu đỏ tươi cho vào miệng. Nó có vị ngọt và rất thơm. Tớ cười sung sướng. Đúng lúc đó mẹ xuất hiện ở cửa khiến tớ giật mình và nuốt luôn cả hạt đậu:

- Con làm gì ở đó đấy?

- Không, con… con… chỉ chơi thôi.

Mẹ đi ra ngoài nghe điện thoại, tớ lén trèo lên lẫn nữa và đặt chiếc hộp vào chỗ cũ. Một lúc sau tớ thấy trong người có vẻ khác khác, cảm giác hơi nôn nao và khó chịu. Tớ nằm dài trên ghế khẽ nhắm mắt. Bỗng tớ nghe thấy tiếng ai đó nói chuyện. Tớ cố lắng tai nghe:

- Cậu chủ đã lén ăn hạt đậu ở trên nóc tủ.

- Đó là hạt đậu gì mà ông chủ phải giấu?

- Đó không phải những hạt đậu bình thường đâu. Đó là những hạt đậu thần kì được hái trong rừng sâu đấy.

- Vậy cậu chủ có sao không?

- Không sao đâu, mỗi hạt đậu có một phép lạ, nếu ai ăn chúng thì sẽ có một khả năng đặc biệt nào đó.

Tớ khẽ hé mắt và phát hiện ra những chiếc chén uống nước trên bàn đang nói chuyện với nhau. Tớ vô cùng ngạc nhiên và thích thú. Tớ đã ăn một hạt đậu thần kì, tớ có thể nghe thấy những món đồ, những con vật nói chuyện với nhau. Cả ngày hôm đó tớ vui mừng chạy lên chạy xuống khắp nhà. Đến chỗ nào tớ cũng cố lắng nghe những câu chuyện mà người bình thường không thể nghe được… 

 

 

Chuyện của chuột

 

Tớ đang nằm ngủ thì nghe thấy tiếng bước chân chạy trên mái nhà, tiếng chít chít, chí chóe của hai con chuột đang nói chuyện với nhau. Một con tên Tai sứt còn một con tên Đuôi cụt. Đuôi cụt nói với Tai sứt:

- Tao… tao… vừa… vừa… gặp… gặp… con…mèo.

Tai sứt quát nó:

- Ấp úng cái gì, con mèo đó thì có gì đáng sợ đâu cơ chứ.

Đuôi cụt vẫn run rẩy:

- Nó… nằm… nằm… cạnh cái bồ… bồ… thóc. Suýt thì tao… tao bị… nó… nó… nhìn thấy.

Tai sứt cười khẩy:

- Cái con mèo béo ị ấy thì làm gì được? Nó bị xích rồi, làm sao đuổi được mà mày lo.

Đuôi cụt vẫn chưa hết run:

- Nhưng tao… tao… vẫn sợ… sợ… nó lắm. Nhỡ… nhỡ ra…

Tai sứt bực mình:

- Nhỡ cái gì. Đã bảo là không phải sợ. Để tao đi xem con mèo béo đó làm gì được tao.

Tai sứt vừa nói đến đấy thì có tiếng nghoeo nghoeo. Đuôi cụt sợ quá chạy biến không dám quay đầu lại. Tai sứt thì hoảng hốt đến nỗi rơi ngay xuống trước mặt con mèo. Mèo giương hai mắt nhìn nó. Tai sứt run cầm cập co tròn lại:

- Chà! một con chuột bẩn thỉu.

Tai sứt kinh sợ, tròn mắt lên mà chết ngất. Mèo bỏ đi, không thèm đụng tới nó. Một lúc sau, Tai sứt tỉnh dậy và sung sướng thấy mình không làm sao. Hoàn hồn, nó trèo lên nóc nhà gọi Đuôi cụt. Đuôi cụt lúc đó vẫn chưa hết sợ, run rẩy đi ra. Tai sứt quát:

- Sợ cái gì mà sợ. Tao đã đuổi con mèo béo ấy đi rồi.

Đuôi cụt lắp bắp:

- Thật… thật không…?

Tai sứt tự đắc:

- Mày thấy đấy, con mèo béo đã chạy mất tăm rồi, mày còn sợ gì nữa.

Đuôi cụt lo lắng hỏi:

- Thế làm sao mà anh đuổi được nó đi?

Tai sứt lên mặt đàn anh:

- Tao lao vào cắn bên này cắn bên này cắn bên kia làm con mèo béo ấy sợ quá phải bỏ chạy.

Đuôi cụt tán dương:

- Anh giỏi thật đấy! Lần sau đi kiếm ăn cho em đi theo với.

Tai sứt cười sảng khoái:

- Cũng được. Mày đi theo tao thì không phải sợ con mèo nào cả.

Lúc ấy, tớ giả làm tiếng mèo kêu. Tai sứt hoảng hốt bảo Đuôi cụt:

- Chạy… chạy mau không chết..

Đuôi cụt ngớ ra không hiểu:

- Sao phải chạy? Anh bảo con mèo đó sợ anh kia mà.

Đuôi cụt chưa nói hết câu đã không thấy Tai sứt đâu nữa.

 

Chuyện con muỗi

 

Buổi tối, tớ ngồi xem phim với bố gần cửa sổ và nghe thấy những tiếng vo ve bay đi bay lại quanh mình. Một con muỗi rừng và một con muỗi nhà đang nói chuyện với nhau. Muỗi rừng bảo:

- Tớ tuy nhỏ nhưng bất kì loài nào trong rừng đều không thể coi thường tớ được. 

Muỗi nhà thán phục:

- Cậu giỏi thật đấy! Những con vật to hơn cậu mà cậu cũng không sợ ư?

Muỗi rừng nói:

- Tớ không sợ ai cả. Tớ hút máu của tất cả các loài vật trong rừng. Tớ hút máu của mấy tay lợn rừng, chúng chỉ vẫy đuôi xua đuổi ở phía sau. Tớ bay lên hút máu ngay dưới cổ chúng, no nê tớ lại bay đi. Chúng không làm gì được tớ.

Muỗi nhà băn khoăn:

- Thế còn những loài hung dữ hơn thì sao?

Muỗi rừng cười:

- Tớ chẳng sợ. Tớ còn dám hút cả máu của chúa sơn lâm kia mà. Lão hổ già bị tớ hút máu tức giận lắm. Gã gầm thét đòi giết tớ nhưng tớ cứ ở trên lưng lão uống máu cho đến khi căng tròn bụng mới thôi. Đến cả chúa sơn lâm cũng chẳng làm gì được tớ.

Muỗi nhà vo ve lượn một vòng rồi hỏi:

- Thế hôm nay cậu đến đây làm gì?

Muỗi rừng khoe khoang:

- Tớ không sợ loài nào trong rừng nhưng quạ bảo còn có một loài đáng sợ hơn hết thảy các loài trong rừng này. Quạ bảo chắc tớ không dám uống máu của loài ấy đâu, đó là loài người. Quạ còn nói tớ sẽ bị họ giết chết nếu hút máu của họ. Tớ không tin điều ấy. Tớ đánh cuộc với quạ rằng nếu tớ hút được máu của loài người thì quạ sẽ phải gọi tớ là Đại Vương.

- Thế thì cậu sẽ thua thôi. Cậu không hút được máu của loài người đâu. Họ sẽ giết chết cậu trước khi cậu kịp hút máu của họ.

Muỗi rừng kiêu căng:

- Tớ không sợ. Tớ không tin loài người có thể tài giỏi và mạnh mẽ hơn cả chúa sơn lâm.

Muỗi nhà khuyên mãi nhưng muỗi rừng vẫn cố chấp không nghe. Muỗi nhà đành dặn dò muỗi rừng cách đi hút máu sao cho khéo để không bị phát hiện và dễ bề chạy chốn thế nhưng muỗi rừng gạt phắt đi.

Tớ nghe hết đầu đuôi câu chuyện và cứ để mặc cho muỗi rừng lại gần vo ve dưới chân. Rồi nó bay lên đốt vào cổ tớ. Tớ giơ tay đánh nhưng nó tránh kịp. Muỗi rừng bay ra cửa sổ nói với muỗi nhà:

- Tớ đã nói rồi mà. Tớ không sợ ai cả. Loài người không tài giỏi như cậu nói đâu. Tớ đã hút được máu họ rồi đấy thôi.

Muỗi nhà lo lắng:

- Cậu vẫn nên cẩn thận.

Muỗi rừng tự đắc:

- Chỉ có cậu nhát gan nên mới thế. Hãy xem tớ đây này.

Nói rồi muỗi rừng lại lao vào nhà. Nó bay lượn lờ vo ve trước mặt bố tớ. Bố lấy tay xua nhưng nó không đi. Nó vẫn cố đậu vào cổ bố tớ định hút máu. Thế nhưng thật không may cho nó bố tớ đã nhanh tay đập một phát khiến muỗi rừng chỉ còn là một đốm máu đỏ dính ở tay. Muỗi nhà thấy vậy vo ve một lúc rồi cũng bay đi mất.

Trần Huệ Lương 

 

COMMENTS

Random a Post Button for Blogger
Tên

Ahn Do Huyn,1,An Hye Sook,1,Bùi Việt Sỹ,1,Cáp Kim,1,Carolyn Jessop,1,Chris Womersley,1,Chu Mai Sâm,1,Danh nghĩa nhân dân,1,David Baldacci,2,Dư Hoa,1,Đọc sách,74,Đông Tây,1,Erich Maria Remarque,1,Frances Hodgson Burnett,1,Fredrik Backman,1,Georges Simenon,1,Hách Mạch Thu,1,Harry Dolan,1,Hân Nhiên,2,Henning Mankell,1,Higashino Keigo,2,Huệ Lương,67,Huệ Văn,2,J.M. Coetzee,1,Jame Patterson,1,James Clavell,1,Jeffery Deaver,1,Joel Dicker,1,John Steinbeck,1,Jung Hyuk June,1,Kate Dicamillo,1,Katherrine Applegate,1,Kazumi Yumoto,1,Kiutzo Kobayasi,1,Luis Sepúlveda,2,Lư Tân Hoa,2,Lưu Chấn Vân,2,Lưu Tỉnh Long,1,Lý Dực Vân,1,Mã Yến,1,Mạc Ngôn,6,Mạch Gia,2,Mao Thuẫn,1,Mark Haddon,1,Miyuki Miyabe,1,Naoki Hyakuta,1,Nghiêm Ca Linh,1,Nguyễn Khoa Đăng,1,Nguyễn Xuân Khánh,1,Otsuichi,1,Ô sin nhà bộ trưởng,1,Park Lee Jeong,1,Phạm Gia Khánh,1,Phan Trần Chúc,1,Robert C. O'Brien,1,Sách hay,11,Stephan King,2,Sự thật về vụ án Harry Quebert hay chuyện nàng Nola,1,Tạ Duy Anh,1,Tản văn,9,Tess Gerritsen,1,Thơ,37,Tiền Chung Thư,1,Trì Lợi,1,Truyện ngắn,24,Tử Kim Trần,2,Vi Nhất Đồng,1,Vũ điệu thần chết,1,Wendy Orr,1,Yukito Ayatsuji,1,
ltr
item
tranhueluong: Hạt đậu thần kỳ
Hạt đậu thần kỳ
tranhueluong
https://www.tranhueluong.com/2020/04/hat-au-than-ky.html
https://www.tranhueluong.com/
https://www.tranhueluong.com/
https://www.tranhueluong.com/2020/04/hat-au-than-ky.html
true
3004792154956660063
UTF-8
Loaded All Posts Not found any posts Xem thêm Đọc tiếp Reply Cancel reply Delete By Trang chủ PAGES POSTS View All Có thể bạn sẽ thích ARCHIVE SEARCH ALL POSTS Not found any post match with your request Back Home Sunday Monday Tuesday Wednesday Thursday Friday Saturday Sun Mon Tue Wed Thu Fri Sat January February March April May June July August September October November December Jan Feb Mar Apr May Jun Jul Aug Sep Oct Nov Dec just now 1 minute ago $$1$$ minutes ago 1 hour ago $$1$$ hours ago Yesterday $$1$$ days ago $$1$$ weeks ago more than 5 weeks ago Followers Follow THIS PREMIUM CONTENT IS LOCKED STEP 1: Share to a social network STEP 2: Click the link on your social network Copy All Code Select All Code All codes were copied to your clipboard Can not copy the codes / texts, please press [CTRL]+[C] (or CMD+C with Mac) to copy