Làm gì có luật không cho bán hàng theo kiểu Hàn Quốc ở Mỹ! Nơi có con người sống thì ở đâu cũng vậy, chỗ nào cũng có cơ hội" ...
Làm gì có luật không cho bán hàng theo kiểu Hàn Quốc ở Mỹ! Nơi có con người sống thì ở đâu cũng vậy, chỗ nào cũng có cơ hội"
An Hye Sook đã viết cuốn tiểu thuyết Người anh hùng bị bỏ rơi với nhân vật chính là Kim Jun Sang lấy nguyên mẫu từ Kim Woo Chong, chủ tịch tập đoàn Dae Woo. An Hye Sook xây dựng một câu chuyện đan xen giữa hiện tại và quá khứ. Hiện tại chính là những nỗ lực không ngừng của chủ tịch Kim Jun Sang hòng cứu tập đoàn Sang Woo thoát khỏi cảnh phá sản. Quá khứ cũng chính là những cố gắng cùng sự quyết đoán mạnh mẽ của Kim Jun Sang từ những ngày mới thành lập công ty cho tới khi nó trở thành An Hye Sook một tập đoàn vươn tầm ra thế giới.
Kim Jun Sang bằng sự chăm chỉ và quyết đoán của mình đã bắt đầu công việc kinh doanh vải thô tricot, gặt hái được thành công ở thị trường Đông Nam Á. Sau những thành công ban đầu, Kim Jun Sang bước chân vào nhiều lĩnh vực công nghiệp khác nhau như cơ khí, xây dựng, đóng tàu,ô tô... với tham vọng chiếm lĩnh nhiều thị trường mới như Châu Phi, Đông Âu. Trong Quá trình xây dựng và phát triển có thể thấy tính cách quyết đoán và đầy tự tin của Kim Jun Sang, ông có thể đi ngược lại những thông lệ kinh doanh thông thường miễn là đạt được mục đích của mình. Kim Jun Sang từng nói với thư kí của mình "Làm gì có luật không cho bán hàng theo kiểu Hàn Quốc ở Mỹ! Nơi có con người sống thì ở đâu cũng vậy,chỗ nào cũng có cơ hội". Kim Jun Sang thậm chí bắt đầu kinh doanh ở Châu Phi với một nước chưa hề có quan hệ ngoại giao với Hàn Quốc, bị giữ lại ở sân bay vì không có thị thực, người thư kí thì sợ toát mồ hôi trong khi Kim Jun Sang vẫn rất bình tĩnh và tự tin. Cuối cùng bằng sự tự tin, quyết tâm và cả thứ Nhân Sâm Triều Tiên Quý giá mà ông đã vượt qua được nhiều cửa ải khó khăn để tiến vào thị trường này.
Vào những năm 90, tập đoàn Sang Woo phát triển mạnh mẽ, bắt đầu chiến lược kinh doanh toàn cầu.Sang Woo đã mở rộng đầu tư kinh doanh ra các thị trường mới như ở Đông Âu Sang Woo vượt qua cả GM của Mỹ để mua lại công ty ô tô FSO của Ba Lan. Từ đó lần lượt xây dựng các nhà máy ô tô ở Rumani, Tiệp Khắc... Tiến sang cả Ucraina, Uzơbekistan...
An Hye Sook đã cho người đọc thấy được nhiều câu chuyện kinh doanh có thể trở thành giai thoại của chủ tịch Kim Jun Sang. Một con người thành công trong kinh doanh như thế nhưng Kim Jun Sang lại có một cuộc sống vô cùng giản dị "khi ngon miệng thì ở nhà cũng chỉ ăn một tô cơm, ra ngoài hiệu cũng chỉ một dĩa cơm trộn hoặc một bát cháo thịt bò hầm, ở nước ngoài cũng chỉ một lát bánh mì mà thôi. Áo thì cũng chỉ là loại jacket thôi. Những buổi nghi lễ chính thức mà phải mặc lễ phục thì cũng là những bộ véc cũ đã sắm từ mười năm trước".
Năm 1997 cuộc khủng hoảng tiền tệ Châu Á nổ ra, Sang Woo đứng trước thách thức vô cùng lớn. Trong khi đang mở rộng nhiều nhà máy chưa cho lãi thì các chủ nợ nước ngoài dồn dập đòi thanh toán. Kim Jun Sang tìm mọi cách vay tiền để tránh phải phá sản. Tổng thống mặc dù đã nhiều lần hứa hẹn sẽ giúp đỡ cho vay nhưng chờ mãi mà không thấy khoản vay đâu, Kim Jun Sang trong lúc tuyệt vọng nhất đã gom tất cả giấy tờ công ty cùng nhà đất để thế chấp vay, chỉ cẩn 2000 tỷ Won là có thể chống đỡ được. Nhưng cuối cùng hồ sơ đã đưa lên mà không có hồi âm nào cả. Có nhiều tin đồn rằng ông đã làm mất nhiều thành viên trong chính phủ và trở thành một con người đáng ghét trong mắt nhiều người, vì vậy nên vấn đề của Sang Woo không thể giải quyết được. Chính vì đã đưa tất cả giấy tờ nhà đất nên sau này ngay đến căn nhà mà vợ con ông đang sống cũng biến thành của người khác, nơi chôn cất con trai ông cũng không được yên ổn, phải đào lên đem đi hỏa thiêu. Tình cảnh thật là bi đát. Ấy vậy mà trong nước báo chí vẫn nói rằng ông trốn ra nước ngoài sống xa hoa phung phí.
Một cn người cả đời vì công việc, luôn tự hào là người yêu nước, cuối cùng trở thành kẻ lừa đảo, kẻ tham nhũng, phản bội tổ quốc. Mỗi lần nghĩ vậy Kim Jun Sang đều thấy hết sức đau lòng.
Trong những ngày lưu vong, Kim Jun Sang đã ở nước Đức nhiều nhất, ông đã kết bạn với tiến sĩ VeVơ, đã có những dự định bắt đầu lại sự nghiệp của mình. Nhưng trong lòng luôn ẩn sâu một nỗi đau nghĩ nghĩ về đất nước. Biết bao giờ mới được trở lại. Đã không biết bao nhiêu lần ông ngâm ngợi những câu thơ của Hainơ, một nhà thơ Đức cũng chịu cảnh sống lưu vong:
Về đâu?
Hỡi người du khách cuối cùng
Bước chân mòn mỏi biết dừng đâu đây
Phương Nam dừa rợp bóng mây
Hay Rai-nơ đó dưới cây bồ đề?
Kim Woo Choo đã trở thành nhà kinh doanh bậc nhất ở Châu Âu, ông đã mơ ước về những điều kỳ diệu mới. Nhưng có lẽ bây giờ sau nhiều năm sống lưu vong, điều mơ ước lớn nhất của ông là trở về Hàn Quốc.
Trần Huệ Lương
13.4.2010
COMMENTS